Ngay sau đó, ánh sáng chói lòa bất ngờ phát ra từ trong xe khiến mọi người phải nhắm mắt lại.
Dương Chấn kích động nhìn chằm chằm vào chiếc xe.
Anh biết Võ Thần đang dùng thủ đoạn trấn áp sức mạnh long mạch trong người Mã Siêu.
Sau mấy giây ngắn ngủi, ánh sáng mạnh từ xe đã biến mất, còn bóng Võ Thần thì càng mờ hơn, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Võ Thần cười ha hả, nhìn về phía Dương Chấn: “Bạn cậu không sao nữa, sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi”.
Nghe thấy Võ Thần nói thế, Đỗ Trọng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dương Chấn vô cùng mừng rỡ, kích động nói: “Cảm ơn tiền bối Võ Thần!”
Võ Thần khẽ gật đầu rồi nhìn về phía Đỗ Trọng, cười nói: “Cậu rất được! Cho dù sau này không còn dấu ấn của ta, Võ Tông vẫn có thực lực tự bảo vệ mình”.
Đỗ Trọng vội quỳ xuống, nhìn bóng Võ Thần bằng đôi mắt đỏ hoe: “Đỗ Trọng xin tiễn Võ Thần!”
Ông ta biết Võ Thần sắp biến mất.
Võ Thần cười sang sảng, lập tức biến thành một tia sáng, chui vào đầu Đỗ Trọng.
Ầm!
Ngay sau khi bóng Võ Thần hóa thành ánh sáng rồi chui vào đầu Đỗ Trọng, người Đỗ Trọng bỗng cứng đờ, khí thế khủng khiếp bùng nổ từ người ông ta.
“Cậu xứng đáng nhận truyền thừa của ta!”
Đây là câu nói cuối cùng của Võ Thần trong đầu Đỗ Trọng.
Nhưng người ngoài đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Đoàng đoàng!”
Đúng lúc này, mây đen bỗng dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2605809/chuong-3706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.