Ông ta trầm giọng nói: “Người này là thiên tài nhà họ Tề – một trong các gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nghe nói còn là người thừa kế cho chức chủ gia tộc họ Tề đời tiếp theo, nếu giết cậu ta, có lẽ cậu sẽ gặp phải phiền phức rất lớn”.
Mã Siêu lạnh lùng nói: “Hừ! Thiên tài của gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chỉ đến thế, nếu tôi muốn giết anh ta thì chẳng khác nào giẫm chết một con kiến”.
Đỗ Trọng cười khổ, trước mặt Mã Siêu và Dương Chấn, thiên tài hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ là con kiến có thể nhấc chân giẫm chết dễ dàng, đúng là trò cười.
Dương Chấn không nói gì, nhíu mày.
Giờ anh đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, cho dù giết Tề Anh Vệ thì cũng không sợ, cùng lắm anh sẽ trốn đi, âm thầm tu luyện, với thiên phú của anh, một ngày nào đó anh sẽ có thực lực giết cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Nhưng nếu anh đi, chắc chắn nhà họ Tề sẽ trả thù Võ Tông.
Võ Tông không thể chịu nổi.
Nhưng nếu không giết, có lẽ nhà họ Tề cũng không dễ tha cho Võ Tông.
Đúng lúc này, Liễu Như Yên dẫn đám người Hạ Quân tới.
“Không thể giết họ!”
Liễu Như Yên nhìn về phía Dương Chấn, nghiêm nghị nói: “Tôi biết cậu rất mạnh, nhưng thực lực của nhà họ Tề vượt xa tưởng tượng của cậu, có tận mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm”.
“Giết Tề Anh Vệ thì đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2605794/chuong-3716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.