“Ông nói cái gì?”
Trưởng công chúa duỗi tay chộp cổ người hầu, hét lên giận dữ: “Ông nói ai chết?”
Bản thân cao thủ đến báo tin là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nhưng lúc này trong tay trưởng công chúa, ông ta không có chút sức ngăn cản nào.
“Là… Đoàn… Đoàn Vô Viêm điện hạ!”
Cao thủ thấp thỏm lo âu nói một cách khó khăn.
“Rầm!”
Trưởng công chúa vung tay lên, cao thủ đó bị ném ra ngoài như ném rác.
Vị trưởng công chúa của Hoàng tộc họ Vũ này không phải ai khác, bà ta chính là mẹ ruột của Đoàn Vô Viêm, Vũ Vũ Lan.
Bây giờ đã sáu mươi lăm tuổi nhưng tóc vẫn còn đen nên trông như năm mươi tuổi.
Lúc này, người bà ta nồng nặc sát khí, dường như sát khí đang tràn ra từ mắt bà ta.
“Trưởng công chúa!”
Đúng lúc này, một bóng người già nua mang một xác chết bước đến.
Sau khi Vũ Vũ Lan thấy mặt của xác chết, bà ta ngỡ ngàng, bỗng đau lòng nói: “Vô Viêm!”
Toàn bộ Hoàng tộc họ Vũ đều chìm trong cơn giận của bà ta.
“Không cần biết là ai, dám giết con tôi thì tôi sẽ khiến người đó muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!”
Vũ Vũ Lan cắn răng nói.
Năm đó bà ta và Đoàn Hoàng yêu nhau, còn sinh Đoàn Vô Viêm ở Hoàng tộc họ Đoàn. Nếu không phải Hoàng tộc họ Vũ không cho bà ta đưa Đoàn Vô Viêm về thì hai mẹ con bà ta đâu xa nhau thế này.
Bao nhiêu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2599927/chuong-1277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.