Chu Kim Hảo khóc như mưa, giống như Dương Chấn thật sự sỉ nhục bà ta vậy.
Tần Nhã hiểu Dương Chấn, Dương Chấn sẽ không nói mấy lời đó.
Nhưng nghĩ tới mấy ngày nay, đều là Chu Kim Hảo một mình trông nom Tần Đại Quang, Tần Nhã lại không đành lòng vạch trần.
“Mẹ, giờ con gọi điện thoại cho Dương Chấn ngay, dạy dỗ lại anh ấy!” Tần Nhã ra vẻ tức giận.
“Chỉ mắng nó thôi sao đủ!”
“Mẹ không muốn gặp nó, miễn cho nó sỉ nhục những thứ mẹ bỏ ra cho ba con.”
“Trong khoảng thời gian này, đừng cho nó đến bệnh viện! Nó không có tư cách!”
Chu Kim Hảo khóc nói, trong lòng lại rất vui mừng.
Bà ta gây chuyện như vầy, chính là vì không để Dương Chấn lại xuất hiện ở bệnh viện.
Vừa rồi Dương Chấn đến, tuy không nói thẳng, nhưng lời ra tiếng vào, đều nghi ngờ, chuyện của Tần Đại Quang có liên quan tới bà ta.
Quan trọng nhất là, Tần Nhã và Tần Yên phải đi làm, khi nào họ tới bệnh viện, bà ta biết rõ.
Nhưng Dương Chấn có thể đến bất cứ lúc nào, chỉ khi đuổi Dương Chấn ra khỏi bệnh viện, cơ hội bà ta ra tay với Tần Đại Quang mới tăng lên.
Từ khi Dương Chấn quay lại, Tần Nhã cũng trưởng thành hơn, đương nhiên sẽ không tin lời một phía của Chu Kim Hảo.
Cô làm trò trước mặt Chu Kim Hảo gọi điện thoại cho Dương Chấn: “Dương Chấn, anh tên khốn này, mẹ mỗi ngày canh bên cạnh ba, ngày đêm làm lụng vất vả, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2599767/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.