Nghe thấy những lời Dương Chấn nói, Ngụy Tường vô cùng hoảng sợ, bởi vì sợ hãi, thân thể bắt đầu run rẩy kịch liệt.
“Anh… Anh không thể giết tôi, ba tôi là Ngụy Thành Châu, gia chủ nhà họ Ngụy, nếu như anh giết tôi, nhà họ Ngụy chắc chắn sẽ không buông tha cho anh!”
Ngụy Tường hét lớn nói.
Anh ta thật sự rất sợ chết, nhưng lại không biết phải làm thế nào để có thể cầu được sống sót.
Đối với anh ta mà nói, dường như chỉ có thân phận nhà họ Ngụy mới có thể tăng thêm cho mình mấy phần cơ hội giữ lại mạng sống.
Dương Chấn cũng không phải thật sự muốn giết chết Ngụy Tường, câu nói vừa rồi cũng chỉ là muốn ở trong miệng Ngụy Tường lấy được một chút thông tin hữu dụng.
“Anh có biết tôi ghét nhất là cái gì không?”
Dương Chấn đột nhiên hỏi.
“Cái gì?”
Ngụy Tường vô ý thức hỏi.
Ngay khi anh ta ngốc ngốc hỏi câu hỏi này, bỗng nhiên Dương Chấn đá ra một cước.
“Rầm!”
Cơ thể mập mạp hơn hai trăm cân của Ngụy Tường trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Cũng may mắn rằng thịt trên người Ngụy Tường rất nhiều, dưới sự va chạm mạnh mẽ như vậy nhưng vẫn chưa hôn mê.
Mặc dù không hôn mê, nhưng đau đớn mãnh liệt vẫn khiến anh ta không khỏi lớn tiếng kêu rên.
Toàn bộ khu biệt thự đều là tiếng kêu gào đau đớn của Ngụy Tường.
Hơn mười tên bảo vệ, không có kẻ nào dám mở miệng ngăn cản, đều mang dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2599750/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.