Lúc này đã gần đến giờ trưa. Ánh nắng từ phía Đông hắt vào qua bức tường kính sát đất, chiếu sáng khắp cả văn phòng. Từ trên cao có thể nhìn thấy một đàn bồ câu vừa bay vụt qua.
Vừa bước ra khỏi thang, các nhân viên phòng ban liền ngẩng đầu nhìn Lý Thế Kiệt, sau đó lại quay sang bàn tán với nhau về điều gì đó. Lý Thế Kiệt biết chắc chắn họ đang nói về nhưng song, anh cũng chẳng để tâm đến việc này, chỉ đưa tay lên xem đồng hồ. Mười giờ mười phút. Chỉ thêm một lúc nữa thôi là đến giờ nghỉ trưa.
Bước đến bên cạnh bức tường kính, Lý Thế Kiệt dõi mắt ra ngoài ngắm nhìn cả thành phố đang hối hả di chuyển dưới cái nóng chói chang và có chút khó chịu từ mặt trời. Một lúc sau, anh sực nhớ đến tiệm bánh của mình nên liền lấy di động ra xem xem có tin tức gì không.
Vẫn không một tin nhắn báo cáo từ Lê Nhã Trân, như vậy cũng đủ để yên tâm vì hiện tại cô đã có thể một mình trông coi quán giúp anh. Tin tức của một vài thám tử tư anh thuê để điều tra về cái chết của ba mẹ mình cũng không có lấy một tiến triển, trong lòng có chút thất vọng. Anh không hiểu nhóm thám tử tư bọn họ làm việc kiểu gì nữa. Vậy mà cứ nhận tiền của anh đều đều.
Đúng lúc này, tiếng giày cao gót di chuyển trên sàn nhà vọng lại từ phía sau. Từng bước từng bước đang tiến gần đến Lý Thế Kiệt. Anh cũng nhận ra điều đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651269/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.