Sau khi xử lý xong vết thương của Trịnh Thu Cúc đã là ba giờ sáng. Cô đã được chuyển vào phòng bệnh thường một người nằm ở tầng bảy bệnh viện. 
Khoảng thời gian bác sĩ giúp cô xử lý, Lý Thế Kiệt cảm thấy mình như đang ngồi trên đống lửa. Sự lo lắng như con quái vật đang không ngừng gặm nhấm anh từng chút một, các dây thần kinh đều căng cả lên. Đến khi bác sĩ đi ra, thông báo tình trạng của Trịnh Thu Cúc ổn định trở lại và cần hồi phục, anh mới thở phào nhẹ nhõm, cả cơ thể như được thả lỏng ra. 
Bác sĩ còn nói thêm nếu không cầm máu kịp thời và đến đây trễ thêm một chút nữa thôi thì chắc chắn Trịnh Thu Cúc sẽ không qua khỏi. Điều này càng khiến Lý Thế Kiệt cảm thấy may mắn. 
Em làm tốt lắm. Cô gái mạnh mẽ của anh. 
Từ trước đến nay, Lý Thế Kiệt tin vào khả năng của mình là chính, chiếm đến chín mươi chín phần trăm, một phần trăm còn lại là may mắn. Giờ đây anh chỉ tin vào một phần trăm đó. Vì cô mà anh có thể phá bỏ đi những nguyên tắc của mình. Vì cô anh có thể làm tất cả. Vì cô… 
Tất cả những gì Lý Thế Kiệt làm đều vì Trịnh Thu Cúc. 
Khi Trịnh Thu Cúc đã yên vị trên giường bệnh, Trịnh Thu Thảo mới đi sang một bên, gọi điện thoại thông báo tình hình cho Trịnh Quang. Còn Lý Thế Kiệt, khi được y tá nhắc mình cũng bị thương, anh mới cảm thấy lưng mình hơi đau. Có lẽ bị lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651161/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.