Ánh nắng rọi thẳng xuống mặt đất từ phía trên đỉnh đầu tạo ra sức nóng hoà cùng với mùi máu tanh thoang thoảng khắp nơi khiến bầu không khí trở nên vô cùng khó chịu và bức bối.
Nhiều thi thể nằm la liệt dưới đất. Vài người còn sống nằm thoi thóp với thân thể đẫm máu do vết cắt quá sâu ở cổ, ngực, vai và thậm chí có người bị chém mất cả tay hoặc chân. Máu từ miệng vết thương phun ra ào ạt và không có dấu hiệu ngừng lại. Trông bọn họ không khác gì những con xác sống trong thời đại dịch bệnh bùng phát dữ dội.
Chiếc xe của Lý Thế Kiệt di chuyển với tốc độ không quá nhanh cũng không quá chậm để dễ bề cho việc xử lý một vài tình huống. Anh không dám đi quá nhanh không phải vì anh sợ tông trúng người mà thứ khiến anh sợ chính là cán trúng một thi thể nào đó khiến bán xe bị kẹt lại và không thể di chuyển.
Lúc chạy ngang qua đại sảnh, Lý Thế Kiệt đánh tay lái rẽ vào đường dẫn ra cổng khu resort. Nhân lúc này anh quay đầu nhìn vào trong.
Cuộc hỗn chiến vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Máu văng tung toé, bám đầy trên các bờ tường. Giữa những người nằm sõng soài dưới mặt đất, Lý Thế Kiệt nhìn thấy vệ sĩ của mình mắt trợn ngược, cổ họng bị cắt một đường lớn đang nhìn về phía này. Anh ta đã trút đi hơi thở cuối cùng của mình.
Không biết Trịnh Thu Cúc có nhìn thấy hay không thì Lý Thế Kiệt vẫn quyết định tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651120/chuong-90.html