Tiếng trống trường vang lên cũng là lúc các học sinh vui vẻ nhất, lập tức thu dọn cặp sách nhanh hết mức có thể để phóng nhanh ra cổng trường ra về hoặc đi chơi cùng nhau. Các hàng quán vỉa hè bên ngoài rất nhanh đã trở nên huyên náo khi nhiều học sinh vây quanh. Các công nhân viên chức cũng dần trở nên vui vẻ khi giờ tan làm sắp đến.
Các tuyến đường chính băng ngang qua trường học rất nhanh đã trở nên kẹt cứng. Theo đó chỉ còn là tiếng kèn xe vang lên inh ỏi.
Trái ngược với sự vui vẻ, hồn nhiên, náo nhiệt bên ngoài thì bên trong nhà kho chỉ có sự tăm tối và đau đớn, thậm chí có cả sự tuyệt vọng và thù hận.
Lý Thế Kiệt và Thành Hưng cùng lúc lao vào tấn công nhau.
Hắn ta vung tay định đấm vào mặt Lý Thế Kiệt nhưng rất nhanh anh đã thâos người né đòn. Ngay lập tức, anh cắm thẳng con dao vào đùi của Thành Hưng.
Một nhát. Hai nhát. Rồi ba nhát.
Hắn ta đau đớn gầm lên rồi dùng cùi chỏ đánh mạnh từ trên xuống vào sau đầu và vai của Lý Thế Kiệt. Sau đó hắn ta liền kéo anh ra khỏi người mình, tung thêm vài cú đấm vào mặt anh. Ở cú đấm cuối cùng, Lý Thế Kiệt cũng đáp trả Thành Hưng bằng một cú đấm vô cùng chất lượng khiến cả hai lại một lần nữa tách nhau ra. Nhưng lần này thì khác, cả hai liền nằm xuống đất, cố gắng ngồi lên nhìn đối phương.
"Mày cũng khá đấy!" Thành Hưng cảm thán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651110/chuong-99.html