Tỉnh dậy bên trong căn phòng rộng gần mười mét vuông khiến Lý Thế Kiệt vừa cảm thấy không quen, lại vừa cảm thấy thân thuộc đan xen lẫn nhau.
Có lẽ anh đã quen nằm trong một căn phòng rộng lớn, có Trịnh Thu Cúc nằm bên cạnh nên bây giờ mọi thứ mới có cảm giác lạ lẫm như vậy.
Rời khỏi phòng ngủ, Lý Thế Kiệt ra phòng khách, mở ô cửa sổ bằng kính sát sàn ra, hứng trọn không khí tự nhiên. Gió bên ngoài luồng qua ô cửa thổi vào làm mái tóc ngắn của anh khẽ bay.
Gần tám giờ sáng. Khung giờ cao điểm của nhiều người làm nhân viên văn phòng và công chức nhà nước. Họ phải nhanh chóng chạy đến chỗ làm cho kịp giờ. Cả con đường bên dưới kéo dài với một bên là sông, bên còn lại là nhà rất nhanh đã kẹt cứng, toàn là xe máy.
Điện thoại trên bàn đổ chuông làm thu hút sự chú ý của Lý Thế Kiệt. Anh xoay người cầm nó lên, nhìn xem ai gọi đến. Là John Davis. Anh lập tức nghe máy.
"A lô. Mới sáng sớm cậu gọi cho tôi có chuyện gì vậy?" Lý Thế Kiệt hỏi: "Cậu tìm thêm được manh mối gì rồi à?"
"Không." Giọng John Davis có chút hớn hở: "Tôi… tôi sắp được làm ba rồi."
Theo như lời John Davis nói thì chỉ có thể bạn gái anh ta đã có thai. Nghe được tin tức này, Lý Thế Kiệt cũng không biết phải nói gì hơn. Một phần anh mừng vì bạn mình đã gần như có được hạnh phúc cho riêng mình. Phần còn lại là bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651008/chuong-146.html