Chương 1220:
Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh cực độ.
Yên tĩnh không có bóng người, không nghe thấy tiếng cười mà chỉ có tiếng lá cây xào xạc và cả sát ý lạnh lẽo.
Diệp Phi đánh hơi được nguy hiểm nên đề phòng cao độ.
Diệp Trấn Đông lại cười nhạt: “Một đám đạo chích”
“Vèo…” Diệp Trấn Đông vừa nói xong, đột nhiên giơ tay lên vung cây kiếm giấu trong tay áo ra.
Cây kiếm chém thẳng vào bụi rậm cách bên phải ông ta không xa.
“Âm!”
Bụi rậm nổ ầm tan tành, một bóng người từ bên trong nhanh chóng lui ra.
Nhưng dù hắn có nhanh thì cây kiếm vẫn nhanh hơn, đâm “phập” một tiếng vào thẳng cổ họng mục tiêu.
Một cô gái che mặt ngã phịch xuống đất trong khi tay còn nắm hai cây Bạo Vũ Lê Hoa Châm.
“Vèo…’ Diệp Trấn Đông không ngừng nghỉ mà tiếp tục vung tay trái lên.
Lại thêm một bóng kiếm chợt lóe lên trên không trung.
Đột nhiên cây to phía trước lắc lư, một xanh người đàn ông mặc đồ xanh sẫm rơi xuống đất.
Cây kiếm lặng lẽ rơi xuống.
Sắc mặt người đàn ông trung niên thay đổi rồi cố gượng Xoay người.
“Soạt”
Ông ta ra sức tránh né những vẫn chậm nửa nhịp, cây kiếm xoáy ngược trở lại đâm vào cổ ông ta.
Người đàn ông trung niên cứng đờ ngã xuống đất.
Vẻ mặt uất nghẹn.
Diệp Trấn Đông lại vung tay lần nữa, đột nhiên hai cây kiếm biến thành bốn cây đồng loạt xuyên thẳng vào mặt đất chung quanh.
Đâm xuống ba phần đất.
Trong chớp mắt.
“A..” Bốn tiếng kêu thảm thiết vang lên, đồng thời trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/373437/chuong-1220.html