Chương 1117:
Thẩm Hồng Tụ nói vòng vo với Diệp Phi: “Về việc ai bảo tôi giết anh thì đương nhiên là ông chủ của chúng tôi ra lệnh rồi, còn về phần người thuê là ai thì anh nghĩ tôi sẽ biết được sao?”
Diệp Phi thở dài: “Cô không hợp tác như vậy làm tôi rất khó xử”
Thẩm Hồng Tụ nhíu mắt lại, nói: “Không hợp tác thì muốn giết tôi sao?”
Diệp Phi mỉm cười: ‘Cô giết tôi, tôi giết cô, chẳng phải là chuyện rất bình thường hay sao?”
“Soạt soạt”
Thẩm Hồng Tụ không đợi Diệp Phi dứt lời thì đã cười duyên dáng rồi rút cổ tay bị bẻ gãy ra như sợi dây su thun lại.
Khi tiếng soạt soạt vang lên thì cánh tay cô ta trở nên mềm như một con rắn, dường như xương cũng bị thu nhỏ lại.
Cô ta nhanh nhẹn rút cánh tay bị gấy lại từ trong tay của Diệp Phi.
Cùng lúc đó, miệng cô ta khẽ mở ra, một viên đạn thép bắn về phía mắt của Diệp Phi.
Tròng mắt Diệp Phi thu lại, anh búng người lên và bay ra xa, né khỏi viên đạn thép đang bay cái vù qua.
“Bụp…”
Viên đạn thép đập vào cây cột phía sau lưng Diệp Phi, lập tức tạo ra một lỗ nhỏ.
Trong lúc bụi bay mù mịt, Thẩm Hồng Tụ lại hất mái tóc dài, mấy tia sáng lạnh buốt bay về phía mặt Diệp Phi.
Diệp Phi nghiêng đầu né tránh.
Mấy cây kim bạc lướt qua tai anh.
Thẩm Hồng Tụ lập tức chụp lấy con dao găm dưới đất, đâm Diệp Phi không chút nể tình.
“Soạt…”
Sau khi Diệp Phi di chuyển, né được cú đâm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/373334/chuong-1117.html