Chương 1005:
“Toái thạchI”
“Hám Sơn!”
“Phá Tam Quân!”
Khí thôn sơn hà.
Con ngươi của Lục Khanh rụt lại.
Ba chiêu này của Diệp Phi khí thế như vũ bão, còn vừa nhanh vừa hiểm.
Diệp Phi bỗng lướt đến trước mặt miyamoto.
Miyamoto biến sắc, không kịp né tránh, chỉ có thể hai tay đỡ lấy nắm đấm của Diệp Phi.
“Rầm!” Một tiếng nổ lớn, bụi bay mù mịt khắp bầu trời, xung nhịp bản ra bốn phía khiến người ta không nhịn được nhắm mắt.
Không ai có thể nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhóm người Lục Khanh chỉ có thể nghe được tiếng ho trong làn khói bụi mù mịt.
Một lát sau mọi người mới nhìn rõ tình hình cuộc chiến, lấy nơi mà Miyamoto cố gắng đỡ lấy đòn của Diệp Phi làm †âm, toàn bộ đất đá trong bán kính mười mét đều vỡ nát.
Khí thế kinh người.
Một chiêu này có thể so với sức nổ của đạn pháo.
Miyamoto bay ra khỏi vòng chiến đấu, trên mặt đất dưới chân nứt ra hai khe hở, trên miệng đầy máu, hai cánh tay buông thõng, cả người thê thảm khụy trên đất.
Toàn thân ông ta không thể kiềm được run rẩy, hơi thở dồn dập đến mức tất cả mọi người đều có thể nghe thấy.
Hai tay gãy lìa, xương sườn bị gãy, lục phủ ngũ tạng bị thương nặng, Miyamoto Takumamori đừng nói là tiếp tục chiến đấu, ngay cả hơi sức để đứng lên cũng không có.
Mà Diệp Phi lại chắp hai tay trước mặt ông ta như một vị thần nhất đẳng không thể mạo phạm.
Miyamoto cứng đờ nhìn chằm chăm Diệp Phi, ánh mắt như rắn độc.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/373222/chuong-1005.html