Chương 939:
Gã đã sớm không quen nhìn dáng vẻ hống hách của Diệp Phi: “Cậu Trịnh rộng lượng mặc kệ mày, nhưng Hoàng Lang ông đây lại không như vậy đâu, mày có tin hôm nay ông mày sẽ giết mày không…”
Hoàng Lang?
Lại là Thiên Lang hội?
Diệp Phi cười.
“Rầm!”
Cũng không thấy thấy động tác của Diệp Phi ra sao, chỉ dịch chân một cái đã đến bên cạnh Hoàng Lang cướp lấy dao của gã ta.
Dưới ánh mắt kinh ngạc hoảng sợ của mấy người Trịnh Thịnh Trang, lưỡi đao ngang nhiên đâm vào lồng ngực rắn chắc của Hoàng Lang.
“Thất Lang, lên đường vui vẻ nhé.”
Hơi dừng một chút, lúc mọi người dần đơ ta, Diệp Phi đột nhiên xoay chuyển lưỡi đao.
Máu tươi trên người Hoàng Lang lập tức phun ra.
Tàn nhẫn, máu lạnh.
“A!” Hoàng Lang hét lên một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi.
Rút dao nhỏ ra, cơ thể ngã ầm xuống một cái, mặt Hoàng Lang xám như tro tàn, lành ít dữ nhiều.
Diệp Phi lau máu tươi trên dao: “Trịnh Tuấn Khanh, còn chưa cút ra đây sao?”
Hoàng Lang bị đâm tại chỗ làm gần trăm người ngẩn ra.
Mấy người phụ nữ kiều diễm cũng theo bản năng che miệng, suýt chút nữa la lên.
Các cô ta chưa hề nghĩ đến Diệp Phi lại tàn nhãn vô tình như vậy, bây giờ lại càng thêm khinh thường: Rác rưởi cũng chỉ là rác rưởi thôi, vĩnh viễn chỉ có thể dùng sức mạnh để thể hiện chính mình.
Viện trưởng Hoàng quát lên lần thứ hai: “Không có phép tắc! Coi trời bằng vung!”
Diệp Phi không để ý, cầm dao rống lên: “Trịnh Tuấn Khanh, mày định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/373156/chuong-939.html