Chương trước
Chương sau

Chương 765:
 
“Cô ta chỉ là một người giúp việc, làm sao có thể so sánh bằng tình chị em chúng ta chứ?”
 
“Nếu cô ta còn dám lải nhải nhiều lời, thì tôi sẽ dạy cô ta cách làm người.”
 
Cô ta nhìn Mễ Nhi với vẻ khinh thường: “Nhớ cho kỹ, sau này đừng có mà khoa tay múa chân trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ tát cho sưng mặt cô đấy”
 
Bây giờ cô ta còn không thèm nể mặt Tống Hồng Nhan nữa, nhưng cô ta tin rằng Tống Hồng Nhan phải dựa vào cô ta thì mới được an toàn.
 
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Hồng Nhan sắp nổi điên lên, nhưng Mễ Nhi đã nắm lấy cô và lắc đầu: “Cô chủ, là do tôi nhiều chuyện, tôi xin lỗi, chuyện này cho qua đi”
 
Trong mùa thu đầy khó khăn này, Mễ Nhi hy vọng rằng bên cạnh Tống Hồng Nhan sẽ có thêm người hỗ trợ cô, vì vậy cô ấy đã quyết định chịu uất ức.
 
Xét cho cùng, võ công của Tống Phi Yến khá là điêu luyện.
 
Tống Hồng Nhan chỉ có thể kìm nén tức giận, ho khan một tiếng rồi mở miệng: “Là tôi không đúng, làm liên lụy mọi người rồi!
 
“Nhưng xin hãy tin tôi một lần nữa, sự việc lần này nhất định sẽ qua thôi.”
 
Tống Hồng Nhan nghĩ đến bộ dáng đó, ánh mắt tỏ vẻ kiên định: “Nhà họ Tống, sớm muộn gì chúng ta cũng phải về thôi.”
 
Tống Đại Trung và Mễ Nhi cùng gật đầu, bày tỏ niềm tin rằng Tống Phi Yến có thể gặp dữ hóa lành.
 
“Chắc chắn chúng ta có thể vượt qua khó khăn này?”
 
Tống Phi Yến bĩu môi tỏ vẻ không đồng tình: “Hừm, không biết hôm nay có thể sống sót hay không”
 
Nếu Tống Hồng Nhan có cơ hội trở mình, thì cô sẽ không ngại bán cả mạng sống, nhưng hiện tại chiều hướng đã đổi, bà chủ bị nhốt, ông cụ Tống bị bệnh nặng, làm sao còn có cơ hội?
 
Cô ta vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào để ăn bám người khác mà không để Tống Hồng Nhan liên lụy đến mình, nhưng cô ta đã bị kéo vào cuộc chạy trốn trước khi kịp nghĩ ra cách.
 
Làm sao cô ta có thể không tức giận chứ?
 
“Woo”
 
Lúc này, Tống Phi Yến nghe thấy tiếng xe phía sau rú lên, cô ta quay đầu lại nhìn, thì thấy sáu chiếc Cadillac đang đuổi theo.
 
Ít nhất có năm người trên mỗi xe.
 
Sắc mặt Tống Phi Yến chùng xuống: “Xong rồi, xong rồi, bọn họ đuổi theo rồi, Triệu Minh Thế đến rồi”
 
Biểu cảm của Tống Đại Trung và Mễ Nhi bỗng nhiên thay đổi.
 
Lúc đầu, người thân bên ngoài của Triệu Nhược Sương đã chết trong tay Diệp Phi, mặc dù Diệp Phi chỉ ra cô là kẻ phản bội và cùng một bè với đám người Hùng Dũng, nhưng kết quả điều tra không ra gì cả.
 
Nhưng em trai của Triệu Nhược Sương là Triệu Minh Thế, vẫn được cậu chủ Tống trọng dụng.
 
Lần này, anh ta còn nhận trách nhiệm giám sát Tống Hồng Nhan.
 
Từ trước đến nay, Triệu Minh Thế luôn muốn tìm cái cớ để báo thù Tống Hồng Nhan, nếu bây giờ bị anh ta bắt được, e rằng nợ cũ nợ mới sẽ tính luôn một thể.
 
“Chú Trung, mau tăng tốc độ.”
 
Tống Hồng Nhan vẫn giữ vẫn lý trí của mình: “Mau chạy đến công viên chủ đề Giang Thượng”
 
Ở đâu mà có hy vọng và sự ủng hộ của cô.
 
Cô lấy điện thoại di động của Tống Đại Trung rồi gửi đi một tin nhắn văn bản.
 
“Tất cả đều thế này rồi, còn chạy sao?
 
“Tội sẽ chồng thêm tội đấy”
 
Tống Phi Yến tức giận: “Tống Hồng Nhan, cô định hại chết mọi người sao?”
 
“Tống Đại Trung, tốt nhất là anh nên dừng xe lại ngay lập tức, đừng có hùa theo Tống Hồng Nhan làm loạn nữa”
 
“Anh muốn mọi người chết cùng cô ấy sao?”
 
“Woơ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.