Chương 728:
Liệu Nguyệt Linh khó tin, ba ngàn đô la mỹ một cân, chỗ này ít nhất năm cân, chẳng phải là hai vạn đô la mỹ đi theo dòng nước rồi à?
Bà đột nhiên đau lòng.
“Mùi nhân sâm?”
“Còn là nhân sâm già trăm năm?”
Lúc này, Bố Liễu cũng dùng sức co rúm cái mũi, sau đó một cước chạy đến bàn ăn, một tay nhấc ra củ cải bị thịt bò che đi, vừa nhìn thấy củ cải thì lao ra quát: “Ai làm đây?
Cái này là ai làm?”
“Nhân sâm năm trăm năm lấy hầm với củ cải, có còn có não nữa không hả?
Có não không vậy?”
Ông cụ vô cùng đau đớn: “Một ngàn vạn a, giá trị một ngàn vạn, mày lại lấy hết nó hầm như vậy”
Củ cải kia là nhân sâm năm trăm năm?
Còn trị giá một ngàn vạn?
Cả nhà Liễu Nguyệt Linh lại trợn tròn mắt một lần nữa: “Sao lại như thế được?”
Lý Mạt Mạt cũng là không thể tin nổi: “Làm sao Diệp Phi có thể tặng món quà quý giá như vậy?”
“Có cái gì không thể?”
“Lão già tôi đã lăn lộn nhiều năm ở bảo tàng, đồ cổ chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra thật giả, còn không nhìn ra củ nhân sâm này sao?”
“Phung phí của trời, phung phí của trời a”
Bố Liễu nhìn một nồi thịt bò hầm nhân sâm mà giậm chân: “Hỏng rồi, hỏng rồi, gia đình tiêu tiền như rác”
“A, đúng là nhân sâm…” Liễu Nguyệt Linh đi lên ăn một miếng, cả người rung động, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372949/chuong-728.html