Chương 586:
“Gì cơ?” Diệp Phi vội vàng giấu tay ra sau lưng: “Tôi nói cho em biết nhé, em đừng hòng cắn đè thêm cái nào nữa”
“Ngu ngốc.”
Đường Nhược Tuyết tức giận mắng: “Tôi bôi thuốc lên cho anh, tiện thể dán luôn miếng băng lại che đi thôi. Hay anh định vác cái dấu răng đó ra ngoài gặp người ta cho mắt mặt tới chết thì thôi.”
Sau đó, Đường Nhược Tuyết đi lấy hộp sơ cứu ở nhà ra lau thuốc khử trùng lên vết khăn rồi dán miếng băng dán thoáng khí lên đó.
“Được rồi, cảm ơn nhiều nhé! Tôi đi đây” Diệp Phi chột hoảng hốt, anh có cảm giác chuyện này không được chân thực lắm, đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc của cô gái này và kí ức lại quay trở về đêm trời đông giá rét mười tám năm trước.
Thế nên sau khi dán băng xong anh lập tức với lấy chìa khóa xe chạy vội ra ngoài.
Đường Nhược Tuyết lên tiếng gọi lại: “Anh đi đâu thế?”
Diệp Phi đi luôn không quay đầu lại: “Về nhà ăn cơm chiều.”
“Bây giờ vẫn còn sớm mà ăn cơm cái gì, anh đã tới đây rồi thì giúp tôi việc này đi…” Đường Nhược Tuyết vội vàng xông tới giữ chặt lấy Diệp Phi: “Mặt mũi tôi bầm dập thế này không tiện ra đường, anh đã làm việc tốt rồi thì làm tới cùng được không?
Anh ra trạm tàu điện ngầm dón dì bảy…”
“Đón cái mốc xì ấy..” Diệp Phi chạy đi nhanh như chớp.
Chưa tới nửa tiếng Diệp Phi đã đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372808/chuong-586.html