Chương 509:
Thời gian của ông ta rất quý giá, một phút khoảng chừng mấy chục triệu, không có hứng thú lãng phí trên người người thường.
Hoáắc Tử Yên cung kính gật đầu: “Vâng ạ”
Diệp Phi cười hài hước.
Vốn dĩ anh muốn nói ra bệnh tình của đối phương, còn có thể chữa trị chứng đau đầu của ông ta ngay ở đây nhưng nhìn thấy Hoắc Thương Ẩn như vậy, Diệp Phi liền lười ra tay.
Có vài người luôn cao ngại, mắt cao hơn đầu, Diệp Phi không ngại để cho bọn họ ngã xuống.
“Ông Hoắc, hãy ghi nhớ lời nói của tôi.”
“Ba ngày sau ông sẽ đau tim, năm ngày sau hộc máu, bảy ngày sau sẽ tê liệt, mười ngày gáy xuất huyết, nửa tháng sau” Giọng Diệp Phi trầm xuống: “Nếu muốn sống thì ông hãy đến Kim Chi Lâm quỳ ba ngày”
“Nhược Tuyết, chúng ta đi thôi”
Sau khi nói xong, anh kéo Đường Nhược Tuyết xoay người rời đi.
Hoắc Tử Yên nghe vậy giận dữ không thể kìm nén: “Đồ khốn, anh dám nguyền rủa bố tôi?”
Hoắc Thương Ẩn ngăn không cho con gái xúc động, khinh thường lắc đầu, tuổi trẻ ngông cuồng, vô tri.
Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết nhanh chóng ra tới cổng.
Lưu Phú Quý cho rằng hai người phải ở trong hàng giờ cho nên lái xe đi lòng vòng trên đảo để hóng gió, hai mươi phút nữa mới có thể trở về.
Hai người liền chờ ở gần đình canh gác.
Nhìn Diệp Phi, Đường Nhược Tuyết tỏ vẻ mặt xin lỗi: “Diệp Phi, xin lỗi, em chỉ muốn nỗ lực, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372731/chuong-509.html