Tuy răng Bá Kiếm rất mạnh, nhưng Diệp Phi cũng không sợ hãi chút nào, thậm chí trong lòng anh còn có mong muốn thử đấu với ông ta một lần, muốn xem kiếm đến tột cùng là kiếm của ai nhanh hơn.
Dương Diệu Đông vỗ vỗ vai Diệp Phi: “Cẩn thận là trên hết”.
Diệp Phi gật đầu: “Dương Sảnh cứ yên tâm, tôi tự có chừng mực”.
Xe của Dương Diệu Đông lái không nhanh, nửa giờ sau đã chạy đến một khu biệt thự rộng lớn.
Khu biệt thự Mùa Xuân tọa lạc trên một ngọn núi có độ cao sáu trăm mét, tên gọi rất tâm thường, gọi mà Mùa Xuân, nhưng những người biết đến nó thì đều biết nó có ý nghĩa đặc biệt.
Khu biệt thự Mùa Xuân là một khu biệt thự cổ, có tổng cộng 36 tòa nhà, đã thành lập được hơn 30 năm, còn lâu hơn cả biệt thự nhà họ đường 7, 8 năm.
Cho nên khu biệt thự này không chỉ cũ kỹ mà còn mang một cảm giác thăng trầm.
Chỉ là vị trí của biệt thự khá tốt, tàng phong tụ thủy, giao thông thuận tiện, chỉ mất 15 phút lái xe là có thể đến công viên ven sông hoặc trung tâm thành phố.
Diệp Phi liếc mắt, anh biết đây chính là nơi sinh sống của thế hệ nhà giàu đầu tiên ở Trung Hải, tùy tiện tìm bất kỳ ai ở đây đều là nhân vật có máu mặt.
Sau khi xe lái đi, Diệp Phi bắt gặp một vài gương mặt quen thuộc, tất cả đều đã được nhìn thấy trên bản tin.
Tuy đã già nhưng địa vị và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372637/chuong-415.html