Cụ thể Diệp Phi đã làm gì thì Triệu Hồng Quang không biết, hiện tại ông ta cũng không quan tâm, ông ta chỉ muốn đưa Triệu Đông Dương an toàn trở về.
Vì sự an toàn của con trai, Triệu Hồng Quang cố nén giận, đối mặt với Diệp Phi với thái độ nhẹ nhàng nhất: “Đem Đông Dương bình an vô sự mang ra đây, tối nay nhà họ Triệu sẽ không truy cứu nữa”.
“Chúng tôi cũng sẽ đưa một khoản tiền cho nhà họ Đường, nếu nhà họ Đường đồng ý, nhà họ Triệu vẫn có thể bất chấp những hiềm khích trước đó mà cưới Đường Nhược Tuyết vào nhà”.
Ông ta nói chuyện rất nhã nhặn cũng rất có trật tự, nhưng nụ cười của ông ta làm người khác không thoải mái chút nào, nó mang theo vẻ giả dối và gian xảo.
Thanh niên đầu trọc mạnh mẽ võ vào xe hét lớn: “Có nghe thấy hay không hả, giao cậu chủ ra đây cho tao”.
Một vài người đẹp nhìn Diệp Phi từ trên xuống, giống như muốn nói khi đối mặt với một người có máu mặt như Triệu Hồng Quang một tên điểu ti như anh sẽ chỉ có thể quỳ xuống cầu xin tha thứ.
“Bất chấp những hiềm khích trước đó? Các người có tư cách để nói những lời này sao?”
Diệp Phi cười nhạt một tiếng: “Triệu Đông Dương bạo lực Đường Nhược Tuyết còn chưa tính, các người còn hy vọng hão huyền muốn cưới Đường Nhược Tuyết sao?”
“Không phải người thân không vào chung một nhà, nhà họ Triệu các người đúng là siêu cấp mặt dày”.
Trong mắt anh lóe lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372629/chuong-407.html