Năm đó anh sáu tuổi, trong cơn quãn bách cơ hàn, được Đường Nhược Tuyết giúp đỡ, anh liền thề, nếu sống sót nhất định phải đền đáp cho Đường Nhược Tuyết thật tốt.
Sau đó cơ duyên trùng hợp, được kết hôn với Đường Nhược Tuyết, Diệp Phi không chỉ không cảm thấy đây chẳng qua chỉ là cưới xả xui, mà còn cho rằng đây là ông trời đã không đối xử tệ với mình.
Có thể kết hôn với nữ thần trong lòng khi còn bé, vinh hạnh biết bao nhiêu?
Diệp Phi là ôm lòng biết ơn và tình yêu bước vào nhà họ Đường, còn tình nguyện làm trâu làm ngựa hòng hy vọng được dung nạp vào đại gia đình này, cứ nghĩ mình lấy lòng thành đối đãi thì cũng có ngày được trở thành người một nhà.
Ai ngờ một năm trôi qua, hai bên lại chia tay không êm đẹp, Diệp Phi suy nghĩ nát óc cũng không ngờ sẽ là kết cục này.
Ánh mắt lạnh nhạt, ký tên lên thỏa thuận ly hôn, khiến cho Diệp Phi tự giêu nhại chính mình, sau đó lại đổ vào mồm mấy ly rượu đắng chát.
Anh uống liền tù tì hơn một chục chai rượu, sáu chai bái bai quá khứ, sáu chai chào đón tương lai.
Diệp Phi hy vọng, ngày mai tỉnh lại, sẽ quên được Đường Nhược Tuyết, mình có thể sống một cuộc sống mới.
Cách đó không xa, Lâm Bách Thuận cùng Trầm Vân Phong vừa ngậm thuốc lá, vừa nhìn Diệp Phi lắc đầu.
Bọn họ không biết Diệp Phi đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể thấy được Diệp Phi bây giờ đang rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372555/chuong-333.html