“Trước khi cút thì xin lỗi bác trai bác gái và Nhược Tuyết đi đã”
Triệu Đông Dương nãy giờ vẫn xem trò vui đứng lên, đanh thép quát lên: “Nhà họ Đường không phải chỗ mày có thể làm gì thì làm”
Ở nhà hàng Túy Tiên Lâu, hắn bị Diệp Phi sai tiếp tân tát cho hai cái, trong lòng vẫn nén giận đến giờ.
Diệp Phi đẩy hắn ra: “Cút!”
“Thẳng rác rưởi, còn dám ra tay?”
Triệu Đông Dương làm ra vẻ như hết sức phẫn nộ, xông lên muốn dạy dõ Diệp Phi một trận.
“Bốp!”
Diệp Phi một cước đá vào bụng Triệu Đông Dương, hắn nhất thời như một con tôm khổng lồ, co rút, giãy đành đạch trên mặt đất.
“Đông Dương, Đông Dương, cháu sao vậy?”
Đường Tam Quốc và Lâm Thu Linh cùng chạy tới: “Diệp Phi, mày đúng coi trời bằng vung, ai cho mày cái quyền đánh người?”
“Đông Dương…” Đường Nhược Tuyết cũng bước lên phía trước nói xin lỗi, bị Diệp Phi nắm cánh tay giật lại.
Diệp Phi lạnh giọng chất vấn: “Không phải em ghét hắn sao? Không phải nói sẽ cách xa hắn sao? Làm sao bây giờ lại điên đảo thần hồn vì hắn?”
“Không sai, điên đảo thần hồn rồi.”
Đường Nhược Tuyết gắng sức giẳng ra: ‘Ít nhất hắn đến giúp tôi, thật lòng yêu tôi, mà anh, vì ba chục triệu, ngay cả tôi và bố đều không đoái hoài”
Lòng bàn tay Diệp Phi hơi dùng sức: “Anh không giúp em?”
“Buông Nhược Tuyết ra, có chuyện gì tính với tao đây này”
Triệu Đông Dương được mọi người đỡ dậy, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372550/chuong-328.html