“Chẳng lẽ anh cho rằng, tôi sẽ tin tưởng anh, rằng anh lên mạng tìm hiểu học lóm, còn tài giỏi hơn cả những người đã tích lũy mấy chục năm kinh nghiệm và kiến thức?”
“Anh cho răng tôi không biết, sở dĩ anh có thể bước chân vào cái gọi là giới thượng lưu, hoàn toàn dựa vào Tống Hồng Nhan mà thôi sao?”
“Bất kể là Tiền Thắng Hỏa, Hàn Nam Hoa hay là Đỗ Thanh Hổ, bọn họ sỡ dĩ ăn chung mâm, xưng huynh gọi đệ với anh, đặt anh vào bàn khách quý, còn không phải là nể mặt mũi con mụ Tống Hồng Nhan kia?”
“Thử xem, nếu không có Tống Hồng Nhan làm chỗ dựa, bọn họ có thèm để ý tới anh hay không?”
“Anh làm ơn tỉnh táo một chút đi, thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí hết”
“Đặc biệt là Tống Hồng Nhan, anh nhận nhiều biệt đãi của người ta như vậy, còn dựa vào thực lực của cô ta kết giao với những nhà thượng lưu quyền quý, anh nghĩ anh có thể ăn hết được chắc?”
¡ không biết Tống Hồng Nhan coi trọng anh ở chỗ nào, nhưng tôi biết, một khi anh không còn giá trị nữa, sau khi cô ta đã no xôi chán chè với anh, sẽ vứt bỏ anh như một con chó”
Cô chắc chắn rằng, Diệp Phi sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện, thủ đoạn của loại người như Tống Hồng Nhan, không phải thứ mà người như Diệp Phi có thể chống lại.
Diệp Phi chỉ nhún vai vẻ bó tay, tựa hồ sớm đoán được người đàn bà này không tin, liền cười nhạt: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372536/chuong-314.html