Bọn họ dùng trăm phương nghìn kế để lấy lòng Lâm Bách Thuận, vậy mà trong mắt Diệp Phi anh ta lại chẳng khác gì con giun con dế.
Sự chênh lệch này, quả thực quá lớn.
Truyện ra tại truyen.
one mong cả nhà đọc để khích lệ nhóm lên chương tốt nhé! cám ơn cả nhà!
Hàn Tư Tư càng khó chịu hơn.
Kẻ vô dụng thì vẫn là kẻ vô dụng mà thôi, dựa vào đâu mà lội ngược dòng chứ?
Lại còn lại lội ngược dòng lần thứ hai?
Cô ta sắp khóc đến nơi rôi.
“Không làm phiền hai vị ăn cơm nữa, không làm phiền hai vị ăn cơm nữa.
”
Lâm Bách Thuận thức thời đứng thẳng dậy sau đó mỉm cười nói với Hàn Tư Tư: “Tư Tư, sao cô không nói sớm với tôi cô có quen biết với Diệp thiếu?”
Nhìn thì có vẻ anh ta đang trách móc Hàn Tư Tư nhưng thực ra bên trong lại có ý khác, hai mắt Hàn Tư Tư sáng lên.
“Chúng tôi không quen.
”
Diệp Phi thản nhiên dập tắt ý định của Hàn Tư Tư: “Nhược Tuyết, về nhà.
”
Sau đó anh kéo Đường Nhược Tuyết rời đi.
“Hiểu rồi, hiểu rồi.
”
Lâm Bách Thuận liên tục gật đầu cung tiễn Diệp Phi rời đi.
Vẻ mặt của Hàn Tư Tư rất âm trầm, sau đó cô ta lúng túng nhìn mọi người, chuyện này đều do cô tự tìm tới.
Cô ta cho rằng mình đã sống đủ tốt rồi, tốt nghiệp hai năm đã làm quản lý, tiền lương năm vạn tệ, cho nên cô có tư: cách coi thường tên vô dụng Diệp Phi.
Nhưng bây giờ so với người ta thì cô ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372257/chuong-35.html