Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Diệp Phi đã bò dậy.
Cả đêm anh không ngủ vẫn cảm thấy rất có tinh thần.
Điều làm anh hoảng sợ nhất là anh cảm thấy có một ngọn lửa trong bụng anh, nó đang đốt cháy lục phủ ngũ tạng.
“Chẳng nhẽ là củ nhân sâm kia?”
Diệp Phi rất nhanh có phán đoán, nghĩ rằng do ăn củ nhân sâm mới có biến hóa như này.
Không phải chứ, đó không phải loại củ được đồn thổi sao?
Hơn nữa đây là trúng độc hay có hiệu quả vậy?
Diệp Phi không biết nên xử lý như thế nào, trong đầu không có chút phương thức xử lý gì khi ăn nhân sâm, anh chỉ có thể chạy lên ban công bắt đầu luyện Thái Cực Kinh.
Sau khi thổ tức nạp khí, Diệp Phi đã tiêu diệt toàn bộ đám lửa kia, tinh thần lại nâng cao thêm một bước.
Điều làm anh thấy buồn bực là trong người dâng trào nhiều hơn một nguồn năng lượng.
Nguồn năng lực này chốc chốc dao động, làm anh rất muốn đánh người phát tiết.
Anh nỗ lực áp chế mới tiêu tan hết ý niệm thô bạo trong đầu.
Tiếp đó, Diệp Phi phát hiện Ngọc Sinh Tử không có chút động tĩnh gì.
Mặt trắng vẫn vô quang ảm đạm, nhưng mặt đen còn có sáu phần đen.
Diệp Phi nghĩ đi nghĩ lại vẫn không nghĩ ra cách khôi phục.
Điều này phá vỡ ý niệm chỉ dùng Ngọc Sinh Tử cứu người trong đầu Diệp Phi.
Anh nghiêm túc học kiến thức y học được truyền lại.
Điều làm anh kinh ngạc là, hiệu quả gấp 10 lần hôm qua, rất nhiều kiến thức muốn lĩnh ngộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372232/chuong-8.html