Chương 2259
Diệp Phi (Phàm) luôn cảnh giác cao độ, khi nhìn thấy nỏ bắn tên, anh quay tay phải quét mũi tên xuống đất.
Thiếu một phát đạn, Miêu Kim Qua tiếp tục bắn vào anh rồi bỏ chạy mà không thèm quay đầu lại.
Ông ta biết rằng nếu bị Diệp Phi (Phàm) bắt chắc chắn ông ta chỉ có đường chết.
Diệp Phi (Phàm) liếm đôi môi nứt nẻ của mình và tiếp tục đuổi theo ông ta.
Cả hai tiếp tục băng qua khu rừng, với sự phân tán của cây cối rậm rạp, bụi rậm, đất đá và côn trùng nhưng họ vẫn đuổi nhau như những con thỏ linh hoạt.
Không biết do vô tình hay cố ý, hai người luôn duy trì khoảng cách cách nhau khoảng chục mét.
Một người chạy, người kia đuổi theo, không ngừng nghỉ.
“Trời ơi, cứu tôi!”
Năm phút sau, Miêu Kim Qua lại leo vào một khu đất trống.
Bên ngoài có tám ngôi nhà bằng đó khảm.
Sau nhà có tám cây chết, trên cây còn bị rắn đen và côn trùng bao phủ.
Thật kinh khủng.
“Tổ tiên của tôi ơi, chính Diệp Phi (Phàm) giết cả gia tộc chúng ta, phá hủy nền tang của chúng ta, nhưng cũng chính anh ta đã huye diệt cả gia tộc nhà họ Miêu.”
“Kim Qua con không đủ khiến cho anh ta bị thương.”
“Con chỉ có thể cầu xin tổ tiên rat ay trừng trị kẻ xấu này để bảo vệ nhà họ Miêu chúng ta.”
Bóng dáng Miêu Kim Qua đột nhiên ngừng lại, sau đó ông ta quỳ rụp xuống đất, trước căn nhà đá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3478115/chuong-2245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.