Chương 1969:
Phác Anh Long thủ tay phải lên, dáng vẻ lúc nào cũng có thể cứu người Chỉ có Diệp Phi là không thèm quan tâm, anh tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi Đường Nhược Tuyết lạnh lùng nhìn Miêu Kinh Vân.
“Gì mà để đạt được mục đích mà không thèm ngoảnh đầu lại chứ, tôi chỉ là đang gắng sức thực hiện nghĩa vụ của một công dân thôi”
“Chẳng lẽ anh chưa từng nghe thấy câu người người đều có trách nhiệm trừ hại cho dân sao?”
Cô văn giữ vẻ mạnh mẽ: “Loại người như em trai anh thì nên nhận sự trừng trị nghiêm khắc của pháp luật đi: “Tôi đã từng gặp rất nhiều người không kiêng nể mặt mũi, duy chỉ có chưa bao giờ thấy loại người không lưu tình chút nào như anh”
Miêu Kinh Vân phả hơi nóng ra: “Cô dốc hết sức mình muốn em trai tôi chết như thế này, tôi thay em trai tôi cảm ơn cô”
“Nhưng mà tôi có thể cam đoan, những ngày tháng tiếp theo của tổng giám đốc Đường chắc chắn sẽ không tốt được như nó đâu”
Từng câu từng chữ của anh ta đều cực kỳ dứt khoát.
“Không phải là tôi không nể mặt đâu nhưng mà em trai anh đáng chết”
Đường Nhược Tuyết không cam lòng yếu thế: “Cũng may là Cảng Thành không có án tử hình, nếu không thì em trai của anh xứng bị ngũ mã phanh thây!”
Miêu Kinh Vân cười ha hả: “Xem ra từ trước tới nay tổng giám đốc Đường không biết lý lẽ giữ kế trong mọi việc…
Đường Nhược Tuyết bày ra vẻ mặt trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3314658/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.