Chương 1961:
“Hội trưởng Miêu đã ra lệnh, nếu như Miêu Kinh Vân không đưa được Miêu Truy Phong trở về thì cả đời này đừng mong quay lại Miêu Thành.
Ánh mắt cô ấy nghiêm nghị: “Tôi có cảm giác, hai ngày này sẽ xảy ra chuyện…”
Đường Nhược Tuyết dựa người lên ghế, ánh mắt miên man suy nghĩ, nhưng không nói gì.
Nửa tiếng đồng hồ sau, đoàn xe đã đến am Bạch Vân, Đường Nhược Tuyết và Tiền Gia Hân nối nhau ra khỏi xe.
Am Bạch Vân là địa bàn của sư thái Tịch Diệt, khách đến thăm am không giàu có cũng là nhà quyền quý, nên diện tích am không những rộng lớn mà kiến trúc cũng được trang hoàng lộng lẫy.
Khói hương nghỉ ngút bay giữa những đền điện trong khu quần thể, mái hiên tỏa chiếu ánh sáng vàng chói lóa, xa xa vọng tới tiếng tụng kinh, tựa như âm thanh chốn tiên cảnh vấn vít lòng người Đường Nhược Tuyết bỗng chốc bình tâm lại.
Sau đó, cô cùng đám Tiền Gia Hân đến điện Quan m.
Bên trong đã có nhiều khách đến dâng hương, biển người đôi nghiệt thành khẩn quỳ lạy dưới chân Phật, còn quyên góp không ít tiền hương hỏa.
Tiền Gia Hân thắp hương, và quyên góp mười nghìn đô la Hongkong làm tiền giọt dầu.
Cô ấy chỉ mất mười mấy phút để hoàn thành hết cả quá trình, rồi cùng đám Phác Anh Long đứng ngoài cửa điện hít thở không khí trong lành và đợi Đường.
Nhược Tuyết ra ngoài.
So với Tiền Gia Hân, Đường Nhược Tuyết chậm rãi hơn nhiều.
Cô đừng trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3310683/chuong-1961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.