Chương 1917:
Tới gần hoàng hôn, Triệu Bích Nhi bưng một bát cháo gà nóng hối đi vào.
Gõ cửa, cô thấy trong phòng không bị đổ vỡ, tóc tai Đường Nhược Tuyết cũng không bù xù rối tung.
Đường Nhược Tuyết yên tĩnh đứng ở ban công, ôm hai vai, im lăng đứng đó nhìn mèo trắng ở lầu dưới.
Cô vẫn còn tức giận, nhưng mà trong đôi mắt đã tỉnh táo hơn nhiều.
“Nhược Tuyết, còn tức giận Diệp Phi sao?”
Triệu Bích Nhi đi vào phòng đưa tay đóng cửa lại.
“Đàn ông không có ai tốt cả, ngoài miệng dù cho nói dễ nghe, nhưng thật ra bên trong cũng là có mới nới cũ”
“Cậu đừng tức giận vì anh ta, không đáng. Cùng lắm thì anh ta tự tìm niềm vui, còn cậu cũng tự tìm hạnh phúc của cậu.
Hiển nhiên cô cũng đã nghe nói chuyện đấu gia, bây giờ cô cười nhẹ an ủi Đường Nhược Tuyết.
Có mới nới cũ?
Chỉ bốn chữ đơn giản đó đã khiến Đường Nhược Tuyết nheo mắt, đôi mắt có hơi lạnh lùng.
“Đừng nhắc đến tên khốn kia nữa!”
Cô nghiến răng nghiến lợi: “Mình không muốn nghe tên anh ta nữa”
“Được rồi, được rồi, không nhắc tới nữa”
Triệu Bích Nhi nở nụ cười xinh đẹp: “Dẫn vặt lâu như thế chắc cũng mệt rồi?
Ăn một chén cháo gà cho đỡ đói đi”
Đôi mắt cô vô thức nhìn bát sứ.
“Cảm ơn!”
Triệu Bích Nhi khéo hiểu lòng người, làm gương mặt xinh đẹp của Đường Nhược Tuyết bình tĩnh lại. Ánh mắt không nhìn mèo trắng nữa, nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/2069498/chuong-1917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.