Chương trước
Chương sau
Chương 1935:

Hầu hết các nhân viên bảo vệ đến khuyên can đều bị đánh.

“Mẹ kiếp, vẫn có thể cử động sao?”

Kim Chí Hào nâng một chiếc ghế lên và đập bụp một tiếng vào lưng của Uông Tam Tuế, người đang muốn đứng lên.

Một tiếng răng rắc, chiếc ghế chia năm xẻ bảy, Uông Tam Tuế cũng kêu lên một tiếng đau đớn và một lần nữa ngã trên mặt đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi Mấy người Nước Nam nhe răng cười tiến lên và giảm lên tay chân của Uông Tam Tuế.

“Uông Tam Tu “Địt mẹ mày, lá gan không nhỏ, dám để hai người phụ nữ tao thích chạy mất, còn dám đánh nhau với tao, bây giờ mày có cảm giác gì khi bị tao đánh thành một con chó chết?”

“Thế nào? Không phục à?”

“Không phục thì gọi người đi. Tao biết mày là con cháu Ngũ đại gia, mày gọi cao thủ nhà họ Uông đến đây, bố mày chắc chản sẽ đánh mày nằm úp sấp”

“Hoặc là mày tìm Uông Kiều Sở ra mặt thương lượng, mày chắc chắn có thể khiến cho tao khổ sở”

Kim Chí Hào bên ngoài cười nhưng trong không cười nói “Vấn đề là mày có thể sao?”

“Mày chính là một con chó của nhà họ Uông, bày ra con cháu ruột gì chứ, còn muốn bố mày nể mặt, fuck”

Anh ta đá Uông Tam Tuế “Nào, không phục thì bây giờ đi gọi người, bọn tao sẽ ở đây đợi mày lần nữa.”

Kim Chí Hào nhếch mép cười: “Nếu như không dám thì cứ quỳ xuống đây cho tao.”

“Khi nào đem hai người phụ nữ quay lại cho tao thì lúc đó mày đứng dậy”

Anh ta dùng mũi chân giãm mạnh lên mặt của Uông Tam Tuế: “Nghe rõ lời ao nói không…

“Kim Chí Hào, tao thừa nhận rằng mày bắt nạt tao sẽ không có hậu quả”

Uông Tam Tuế khó khăn nói ra một câu: “Nhưng mày động đến Hàn Tử Thất thì mày cứ đợi chết đi”

“Đợi chết sao? Chẳng qua chỉ là một cô con gái nhà giàu, bố mày muốn làm gì thì làm, có thể như thế nào?”

Kim Chí Hào cười u ám: “Lế nào nhà họ Hàn sẽ vì cô ta mà lật cổ tay với tài phiệt nhà họ Kim Thị của chúng tao?”

“Mày nhìn xem, tao cho mày nhiều nhất hai ngày thì phải đem hai người phụ nữ đó đến”

Anh ta phun ra một hơi nóng nảy: “Tao sẽ khiến cho nhà họ Hàn tắm rửa sạch sẽ cho các cô ấy rồi đưa đết Uông Tam Tuế tức giận mà bật cười: “Khẩu khí thật lớn, mày thực sự cho.

rằng không có ai dám động vào mày sao?”

Hơn chục người đàn ông và phụ nữ Nước Nam tỏ ra vẻ khinh bỉ khi nghe.

thấy điều này, bọn họ thực sự không tin là có người có thể động vào Kim Chí Hào.

Kim Chí Hào cũng dang hai tay ra với một nụ cười không hề hấn gì: “Ai có thể động vào tao”

“Tôi”

Chính vào lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên, sau đó vóc dáng bốn người kích động giảm lên Uông Tam Tuế.

Đầu của họ bị một quả bóng gôn đánh trúng, một người ngã quy trên mặt đất, máu chảy không ngừng và kêu rên liên hồi.

Diệp Phi, Đường Nhược Tuyết và Hàn Tử Thất, bọn họ nhanh chóng xuất hiện trước mặt đám người Kim Chí Hào.

Nhìn thấy Diệp Phi xuất hiện, ánh mắt Uông Tam Tuế lóe lên, anh ta cảm thấy mọi đau đớn đều đáng giá.

Diệp Phi?

Đường Ngôn Khê đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười khinh miệt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.