Editor: ♪ Đậu ♪
Những ngày gần đây Quý Thừa Tiêu hay có vết cắt trên tay, Lâm Triệt hỏi anh bị làm sao, Quý Thừa Tiêu luôn lấy cớ là thu dọn văn kiện trong bệnh viện vô ý bị để qua mắt, song Lâm Triệt cảm thấy người như Quý Thừa Tiêu làm chuyện gì cũng đều rất cẩn thận không thể bị cắt xước như thế được.
Thật ra chẳng qua là Lâm Triệt xấu hổ khi phải thừa nhận cậu đau lòng thôi.
Buổi tối đêm hôm trước, Quý Thừa Tiêu làm việc thâu đêm viết luận văn, Lâm Triệt ngồi trên sofa gần đó xem phim, bất tri bất giác ngủ thiếp đi, đã 7 giờ rồi mà Lâm Triệt vẫn ngủ trên giường không biết trời đất, rất có cảm giác như sống cả đời với chiếc giường sau đó sinh ra con khỉ.
Quý Thừa Tiêu đẩy cửa ra nhìn phần nhô lên giữa giường, anh bước đến, kéo kéo vài sợi tóc mềm lộ ra ngoài của Lâm Triệt.
Lâm Triệt ừ hử mấy tiếng, từ từ ló đầu ra từ trong chăn, hơi đấu tranh hé mắt ra, trong mơ hồ đập vào mắt là gương mặt anh tuấn cười tươi của Quý Thừa Tiêu.
"...Em ngủ lúc nào vậy, mấy giờ rồi?" Lâm Triệt ngồi dậy, vặn người hỏi.
Quý Thừa Tiêu cúi đầu hôn lên trán cậu, thấp giọng nói, "12 giờ 3 phút thì em ngủ, đã lưu mốc phim cho em rồi, lần sau xem thì lên giường xem, dễ cảm lạnh."
"Ừ ừ em biết rồi. À điểm tâm có cháo thịt nạc không, tối hôm qua em nói với anh rồi đó, anh có quên không vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quy-cua-bac-si/3156285/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.