Editor: ♪ Đậu ♪
Lâm Triệt lại chuyển về phòng khách của cậu.
Căn phòng rộng rãi thoải mái, ngay sát vách với phòng Quý Thừa Tiêu.
Cậu lại khôi phục sinh hoạt của con sâu gạo.
Kiểu sinh hoạt không lo cơm áo gạo tiền, cả ngày không phải làm gì.
Sáng 7 giờ, Quý Thừa Tiêu rời nhà bếp đi lên lầu, nhẹ nhàng mở cửa phòng Lâm Triệt sau đó không tiếng động bước đến bên giường cậu.
"Dậy, hôm nay chúng ta phải đi bệnh viện." Quý Thừa Tiêu sờ gương mặt mang đến xúc cảm mềm mịn, cúi người ghé vào tai cậu nhẹ giọng gọi.
Lâm Triệt phát ra tiếng kêu không rõ, đập đập cái tay đang sờ loạn trên mặt mình xong quay người đổi tư thế ngủ tiếp.
Quý Thừa Tiêu khẽ cười, hạ thấp giọng xuống: "Còn không dậy anh sẽ hôn em."
Lâm Triệt rụt cổ, rồi cực kỳ tự nhiên đưa mặt ra.
Quý Thừa Tiêu có phần bất đắc dĩ nhìn miếng thịt tự động dâng tới cửa, nếu không ăn thì quá tiếc, nên anh cúi đầu, nhẹ dán môi lên má Lâm Triệt.
Quý Thừa Tiêu hứng thú nhìn gương mặt ngày càng đỏ của Lâm Triệt, anh cười, nhích người ra, nói: "Em đã tỉnh rồi."
Lâm Triệt rúc trong chăn lắc đầu, đỏ mặt nói: "Em chưa tỉnh."
"Ừ ừ, em chưa tỉnh, vậy bây giờ anh bảo tỉnh đi." Quý Thừa Tiêu xoa đầu tóc bù xù của cậu.
Bấy giờ Lâm Triệt mới không tình nguyện mở mắt ra, "Em tỉnh rồi."
"Ừ, em tỉnh rồi."
Từ lúc đánh răng rửa mặt ngồi ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quy-cua-bac-si/3156281/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.