Đối với Lâm Triệt, hôm nay xứng đáng là một ngày kỷ niệm.
Hôm trước Quý Thừa Tiêu đã nhẫn tâm đuổi bạn giường của mình, nên hôm nay là sáng duy nhất mà Lâm Triệt không bị đánh thức bởi âm thanh ư a a ư kể từ khi làm ma bị ép theo sau Quý Thừa.
Nhưng cũng chẳng có tác dụng quái gì, Lâm Triệt vẫn bị tiếng động lạ đánh thức.
“Quý Thừa Tiêu! Mở cửa cho tớ mau!!” Theo đó là tiếng cửa phòng bị gõ vang trời.
Lâm Triệt giật mình bật người dậy từ ghế sofa, cậu dụi mắt không tỉnh táo rì rầm, “Dì Tuyết?”
“Đùng ——”
“Nếu cậu không mở cửa tớ sẽ đạp!”
…Mi đạp rồi.
Quý Thừa Tiêu trở mình, rốt cục mất kiên nhẫn ngồi dậy, giơ tay xoa xoa sống mũi mới xuống giường mở cửa.
Mở cửa ra thì nhìn thấy Lê Hình mặc đồ ngủ đứng đó.
Lê Hình thấy Quý Thừa Tiêu mở cửa, kích động tiến lên nắm chặt tay anh, “Thừa Tiêu! Sớm nay Cận Thần gọi điện cho tớ nói cậu ấy sắp về thành phố A! Cậu ấy bảo tớ đến chỗ cậu, cậu ấy sẽ về ngay!”
Quý Thừa Tiêu vô cảm rút tay mình về, đáp: “Ờ.”
Nhận được gương mặt từ chối, Lê Hình vội hỏi: “Cận Thần trở về mà cậu không phản ứng gì sao?”
Quý Thừa Tiêu cụp mắt, hồi lâu sau, hỏi lại: “Sao cậu vào được đây.”
…
“À…” Lê Hình lảng tránh ánh mắt, mất tự nhiên sờ chóp mũi.
Lâm Triệt nhìn chằm chằm bốn chữ lớn “Học tập thật tốt” in trước ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quy-cua-bac-si/3156217/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.