Như thường lệ, cô thức giấc từ rất sớm, có lẽ thói quen này rất khó bỏ ngay khi cô đã còn nhỏ rồi. Nhưng hôm nay, có chút gì đó rất khác lạ...cảm giác ê ẩm toàn thân, chỉ cần nhích người là sự đau nhói ùa về khắp cả người.
Đầu cô như búa bổ, đập mạnh từng cơn, có lẽ đêm qua say rượu nên dư âm vẫn còn đây mà. Trong tiềm thức, cô tự dặn lòng, thay đồ xong thì bảo người mang cho mình một ly nước chanh để giải rượu.
Vừa kéo chiếc chăn trên người ra khỏi mình, cô bừng mở hai mắt ra nhìn. Cô đang thấy cái gì đây chứ? Chuyện này thế nào lại có thể xảy ra? Đêm qua...đêm qua...có chuyện gì vậy?
Cô thu chăn về mình, ngồi lại một góc trên giường. Khi đó, anh đã mặc quần áo chỉnh tề trên người lại rồi. Có vẻ như hiểu ra được phần nào chuyện xảy ra tối qua, anh thở dài có chút trằn trọc.
"chuyện này, tôi sẽ chịu trách nhiệm"
Câu nói của anh như ngầm khẳng định rằng, đúng là tối qua anh và cô thật sự "có-chuyện-gì-đó" với nhau. Đáng chết thật! Cô lại gây ra họa lớn gì nữa đây? Bây giờ lại lên giường cùng anh ta? Cô đang bị gì thế?
"anh ra ngoài đi!" - cô để khuôn mặt không chút cảm xúc của mình, không nhìn lấy anh một khoảnh khắc nào.
"lại làm cô tổn thương rồi, thật sự xin lỗi."
"anh chỉ biết mỗi xin lỗi? ngoài hai từ đó, anh còn nói được gì không? Đi-Ra-Ngoài!"
Từ trạng thái bình thường, shock rồi chuyển sang bất lực, cô đang bị đưa vào tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769302/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.