Lệ Túc nhìn không chớp mắt, cảnh tượng này xưa này chỉ có ở một vài nơi hoặc thường thấy nhất ở quân đội, nhưng đây lại là một ngôi nhà hoang đơn sơ, lại xuất hiện mật thất.
"cẩn thận, lỡ như chúng ta bị mắc bẩy của địch" - Lục Cầm Tiêu phân minh rõ ràng chuyện này không thể dễ dàng xảy ra được.
"không thử thì làm sao biết?" - cô khăng khăng muốn đi vào bên trong.
Chiếc đèn pin soi mọi ngõ ngách trong mật thất này, xem ra đường đi ở đây khá dài, có phần rộng và thoáng hơn, hai người có thể đi ngang cùng nhau là vừa.
Sợ mình bỏ sót điểm quan trọng, Lệ Tường không ngừng xem các bức tường có gì khác lạ hay không. Ngộ ra rằng, chúng chỉ là những bức tường bình thường như mọi người thường thấy mà thôi. Đi đoạn khoảng hai phút, bên dưới mặt đất, có những vết máu loan lổ chảy dọc vào trong.
"nhìn xem!" - cô xoay người chỉ tay.
Lục Cầm Tiêu kéo người cô về phía sau, một mình anh ngồi xuống, chạm tay vào và ngửi thử đó là máu hay là thứ gì. Đúng thật! Là máu tươi, hình như chỉ mới đây thôi, máu vẫn chưa đông lại hết. Người này chắc chắn ở phía trong kia.
"là máu tươi!" - Cầm Tiêu mắt hướng về đằng xa, đứng lên và đi không kiểm soát - "mau đi theo tôi!"
"anh chắc chứ?" - Lệ Túc vẫn còn ngờ vực.
Hỏi thì hỏi vậy, nhưng cả ba người cùng nhau đi sang đó. Ở đây có một khu vực có đầy đủ đồ dùng tiện nghi như giường đơn, bồn rửa tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769298/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.