Nhìn thấy phía sau có một cái thùng sắt, canh đúng lúc Hoàng Tuấn bóp còi súng thì cùng lúc Cầm Tiêu đá thật mạnh chiếc thùng đó vào đám bọn họ. Cú đá mạnh đến nỗi mà 3 tên ngã lăn đèo, không gian nghe toàn mùi thuốc súng. Vừa may né được viên đạn lúc nãy.
"ổn chứ?" - Lục Cầm Tiêu không quên hỏi.
Châu Kiệt cười trong đau khổ, nhưng vẫn cố giử tinh thần ổn định để anh không phải lo lắng.
"không sao! Đã chuẩn bị...cả chưa?"
Ý anh muốn nhắc đến việc những kiện hàng đã được mang xuống bến an toàn chưa. Vì đúng theo kế hoạch dự tính, Châu Kiệt phải "đóng vai" hơi nhân nhượng một chút để kéo dài thời gian cho quân mang thùng hàng di chuyển vì lịch trình chuyến tàu hôm nay có sự thay đổi mà không báo trước.
Hà Nhiêm Ấn vốn căn dặn rõ ràng, cụ thể từng kế hoạch để mọi người có thể phối hợp một cách tốt nhất.
"cậu thừa biết mà vẫn còn hỏi, để cậu bị thương vì đến muộn rồi"
"bao nhiêu đây nhầm nhò gì, nhân lúc bọn chúng không để ý, chúng ta đi lên nóc khoan tàu để đi lên đầu khoan"
"được!"
Vừa đặt người Châu Kiệt xuống thì Hoàng Tuấn đang nằm quằn quại bỗng nhiên với lấy khẩu súng rồi bóp còi lần nữa. Lần này, viên đạn nhắm thẳng ngay chân Châu Kiệt làm anh hơi rên lên một tiếng.
Lục Cầm Tiêu trừng mắt, không ngờ thủ đoạn bỉ ổi này cũng còn tồn tại đến nay. Trước giờ chỉ nghe trên phim ảnh thôi chứ! Chiến trường nào giờ anh chưa gặp qua.
Bắt buộc Châu Kiệt khụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769295/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.