Kể từ giây phút đó trở đi, nói nhung nhớ cũng không đúng, mà không nghĩ đến cũng không mấy hoàn chỉnh. Anh ngồi trong vườn đọc báo sáng nay, xem ra kẻ địch phục kích bí mật, không còn lộng hành như trước nữa. Bọn Nhật Bản đã cho người truy lùng những đầu mối liên lạc. Nếu không nhanh chân hoàn thành chiến khu quân đội, e là không kịp nữa.
Một thư chuyển phát nhanh đến tay anh do quản gia mang vào. Trong thư báo cáo có một vài chiến sĩ hy sinh trong lúc làm việc ở biên giới, hầu hết không mất mát gì về vật chất cũng như vũ khí chiến đấu, nhưng....
Đọc đến đây, tay anh không còn đủ bình tĩnh nữa, nắm thành quả đấm đập mạnh xuống bàn. Sự tức giận này không phải do bộc phát, mà là càng chần chừ thì bọn giặc càng hung tởn hơn. Lã Phi Hồng hy sinh trong cuộc di quân - một người anh em vô cùng thân thiết và gắn bó với anh cùng Lệ Túc trong những năm tháng đáng giặc. Anh không nghĩ rằng bạn mình lại ra đi nhanh như vậy. Rõ là cả ba đã hứa là sẽ tái ngộ nhau sau 60 ngày?
"anh đã đọc rồi sao?"
Lệ Túc vừa bước ra sân thì thấy dáng vẻ tức giận của anh, trên tay là lá thư chuyển phát từ các đội trưởng.
"vừa đọc"
"bọn chúng có thuyết âm mưu, nhân lúc di quân lại ra đòn mạnh như vậy....Lã Phi Hồng....anh ấy...anh ấy....bị chính tên cầm đầu Nhật....giết chết"
Lệ Túc không cầm được sự tiếc thương
"đáng ra...đáng ra nhiệm vụ này....là em mới phải....nhưng.....tại sao vậy chứ...."
Càng nói, sự đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769259/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.