Từ tầng 2 lên tầng 28, Bối Bối không đi thang máy mà là tưnhf bước một đi bộ lên tầng.
Mỗi tầng có 24 bậc cầu thang, từ tầng 2 đến tầng 28 là 26 tầng tổng cộng là 624 bậc.
Mỗi bậc đều thở dài, ở bậc thang thứ 624, rốt cục cô có thể nhận ra được một sự thật:
Cô — Biện Bối Bối — qua đêm nay, sẽ là một người rất may mắn!
(>_
Dựa theo lời Sắc Nha mà nói, qua 25 tuổi nữ nhân đều có số đào hoa.
Bối Bối không rõ Hầu Ngôn Thanh và ĐoànHuy hai tôn đại phật này có phải là ý tứ như vậy không, chính là chưatừng nghĩ tới cô – Biện Bối Bối chỉ trong một đêm trong lúc khai hoađào, còn tiện thể khai tận hai đóa.
Hầu Ngôn Thanh có thể giải quyết nhanhgọn, chẳng qua là cô cùng hắn hôn một cái, mọi người đều là người trưởng thành, chỉ cần chính mình giữ đúng lập trường. Dù ai nói ngả nóinghiêng lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân. (Nguyên văn: 任尔东南西北风,咬定青山不放松 : Mặc ngươi gió đông nam hay tây bắc, giữ chặt núi xanh không buông.)
Chính Đoàn Huy mới là người gây khó khăn cho cô, nhìn thái độ của cậu ta, nhìn ngữ khí của cậu ta, sợ là rấtquen thuộc với cô. Cậu ta nói cô đã từng cùng cậu ta thân mật, chẳng lẽcậu ta thật sự là 419 tiên sinh?!
Nghĩ đến ngày đó vội vàng thoát thân,cùng bãi chiến trường chật vật không chịu nổi, gân xanh trên trán BốiBối đột nhiên nổi lên.
Là phúc không phải họa, là họa trốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-phai-trom-cua-nguoi-mot-chiec-coc/1903562/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.