“Trương Phú Quý, ông đang làm gì v: Theo lý mà nói, Triệu Hùng Cường nên gọi Trương Phú Quý một tiếng chú, nhưng nhìn thấy ánh mắt tục tĩu của Trương Phú Quý ở ngoài cửa, Triệu Hùng Cường tức giận gọi thẳng tên anh ta. Trương Phú Quý cũng giật mình trước tiếng hét giận dữ của Triệu Hùng Cường.
Cùng lúc đó, Tống Ngọc Thanh vừa mới cởi áo ngoài, vẫn còn mặc đồ lót màu hồng chuẩn bị đi tắm, trong lòng cũng run rẩy, khi nghe thấy tiếng hét tức giận của Triệu Hùng Cường, cô biết Trương Phú Quý lại nhìn trộm.
ểu Cường, cháu đừng không biết lớn biết nhỏ, chú là chú của cháu, cháu có biết cháu gọi vậy là rất hỗn láo không?”
“Ha ha Trương Phú Quý, trước đây tôi kính trọng ông nên gọi ông là chú Phú Quý, bây giờ ông làm chuyện bẩn thỉu như vậy, tôi không muốn gọi ông là chú nữa, chuyện tôi có một người chú chuyên nhìn trộm vợ người khác như ông mà bị truyền ra ngoài thì tôi cũng không ngăn được người ta nói.”
Trương Phú Quý bị lời nói của Triệu Hùng Cường làm cho. tức giận hét lên: “Cô ta không phải con dâu nhà ai hết, cô ta chỉ là một góa phụ thôi, chẳng nhẽ người khác lại không được nhìn à?”
“Vãi, ông càng nói càng có lý, hay là tôi đưa ông đến nhà trưởng thôn cãi nhau nhé? Hoặc kêu người trong thôn ra xem tôi với ông cãi nhau luôn?”
Nghe Triệu Hùng Cường nói vậy, Trương Phù Quý lập tức sợ hãi. Anh ta biết Triệu Hùng Cường giỏi, một mình anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nong-dan-cuc-pham/3404446/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.