"Em sợ anh cô đơn"
-
Thấy Từ Dĩ Niên ngã xuống đất bất tỉnh, Úc Hòe biến sắc, loạng choạng đi đến chính giữa quảng trường, anh đi quá nhanh, lúc đến bên cạnh Từ Dĩ Niên, vết thương trên người anh lại vỡ ra, trào máu thêm lần nữa.
Úc Hòe cúi người ngồi xổm xuống, trên người bị thương nghiêm trọng khiến anh lập tức nửa quỳ xuống đất, anh duỗi ngón tay da thịt lẫn lộn kiểm tra nhịp thở cậu, xác định hô hấp của Từ Dĩ Niên nhẹ nhàng, động mạnh cổ cũng đập ổn định, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nam Chi đi phía sau anh, thấy vậy vội vàng nói: "Ông chủ, đã thông báo cho ông chủ Hoa dẫn theo người cá ở lâu đài tới đây, rất nhanh sẽ được chữa trị. Bây giờ ngài...."
Tầm mắt cô lướt qua cơ thể chồng chất vết thương của Úc Hòe, tổn thương nghiêm trọng khiến khả năng tự lành của ma tộc cũng giảm xuống rất nhiều, có vài chỗ sâu đến mức thấy được cả xương. Nét mặt Nam Chi vô cùng lo lắng.
"Còn bao lâu nữa thì Hoa Hành Cảnh đến?"
Trên tai Nam Chi quấn một dây hoa màu vàng, trong dây truyền đến thanh âm rất nhỏ. Cô trả lời: "Tinh linh bản đồ nói, bọn họ đã tới đại lộ Đá Trắng, nhiều nhất là 10 phút nữa."
Úc Hòe gật đầu: "Để ý cậu ấy giúp tôi."
Anh nói xong chậm rãi đứng lên, đi từng bước về phía Úc Sóc. Nam Chi nhịn không được nói: "Ngài bị thương nặng như vậy, tốt nhất đừng...."
Úc Hòe phất tay, đi thẳng về phía Úc Sóc. Cơ thể cháy thành than của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109299/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.