"Cậu muốn năng lực, muốn sức mạnh, một sức mạnh có thể phá hủy hết thảy mọi thứ"
-
Dấu vết mục nát lan từ đầu tim Úc Sóc lên thẳng phía trước, chỉ còn lại mảnh xương u ám. Từ Dĩ Niên nhìn chằm chằm lồng ngực Úc Sóc, thấy đoạn xương bị điểm sáng xuyên thấu lại khép về như ban đầu, sắc mặt Từ Dĩ Niên hoàn toàn khó coi.
Không chỉ cậu, Tạ Kì Hàn với Nam Chi cũng tái mặt không nói một lời, xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng Tử Linh cử động vang lên cồm cộp, bóng đêm dày đặc lại lần nữa bao phủ khắp quảng trường.
Phản ứng của mọi người hình như làm cho Úc Sóc cảm thấy rất thú vị, trên mặt hắn dần cong lên ý cười, cuối cùng ánh mắt dừng lên trên người Úc Hòe. Kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, Úc Hòe đã khôi phục lại bình tĩnh, một đòn vừa nãy gần như hao hết yêu lực còn sót lại của Úc Hòe, linh thể trốn trong đá vụn dần biến mất. Máu tươi chảy dài trên mu bàn tay anh, Úc Hòe không cảm xúc nhìn Úc Sóc đối diện.
Úc Sóc tiếp tục nói: "Có lẽ là ta vùng vẫy quá lâu, không giống như những Tử Linh bình thường, ta giữ lại ký ức và năng lực. Chúng không xem ta thành con mồi nữa. Ta vội vàng trèo lên khỏi sông Tử Minh....Nơi đó rất cao, ta không nhớ rõ đã đi bao lâu, thế nhưng ta rất vui, chỉ cần nghĩ đến có thể trở về thế giới bình thường, ta không cũng cảm thấy vất vả."
Úc Sóc như đang chìm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109297/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.