"Cô nghĩ nhiều rồi, chỉ có mỗi bé này là đáng yêu vô cùngthôi."
Biên tập: Lebt Wohl
Đợi Từ Dĩ Niên hoàn hồn thì Úc Hòe đã sửa sang lại quần áo như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Tuy hắn không mở miệng nhưng Từ Dĩ Niên cũng biết năng lực hồi tưởng thời gian đã được giải trừ.
Tỉnh lại khỏi tình trạng hỗn loạn này, Từ Dĩ Niên mới nhận ra Úc Hòe của hiện tại khác xa ngày xưa.
Vóc dáng dường như cao lên một ít, dáng người rắn chắc hơn. Tuy khuôn mặt không thay đổi nhưng khí chất lại kém nhiều, người kia vừa nhìn là biết không dễ chọc, người này thì ít nhất trông hình người dạng chó.
Đang khi Từ Dĩ Niên suy nghĩ miên man thì đột nhiên Úc Hòe nhìn sang cậu.
Hai mắt đối nhau, Từ Dĩ Niên thấy hắn áo mũ sạch sẽ, nhận ra bây giờ mình không chỉ thảm hại mà hai tay còn bị khóa ở đầu giường, khuôn mặt tức khắc liền khô nóng. Đặc biệt là khi Úc Hòe dời tầm mắt, Từ Dĩ Niên xấu hổ vô cùng, lý trí căng thẳng bị đứt gãy.
Cảm xúc lên xuống phập phồng làm hai tay cậu phóng ra dòng điện sáng ngời, phá vỡ cái khóa đang trói cổ tay cậu, khóa kim loại rơi lạch cạch xuống đất. Úc Hòe ngắm nhìn tất cả phản ứng của cậu, làm như khen ngợi: "Không tồi, còn tự mở khóa được."
Từ Dĩ Niên nghẹn họng, lúc này Úc Hòe ném một bộ quần áo mới đến ý bảo cậu thay. Quần áo ban đầu của cậu đã bị xé gần hết. Từ Dĩ Niên cầm lấy áo sơ mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109272/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.