"Đừng có nói vậy với tôi, ông đây không chịu nổi đâu."
Biên tập: Lebt Wohl
Các khu vực khác nhau của cảng Tự Do có những mùa khác nhau và cũng không giống với thế giới bên ngoài. Tuy rằng tuyết đang tung bay trên quảng trường Hắc Diệu Thạch nhưng khi tiến vào nơi ở của vu tộc thì ánh Mặt Trời xán lạn chiếu xuống vườn hoa tường vi, vẽ lên sắc thái ấm áp cho tòa thành phủ lấp trong bụi gai.
Từ Dĩ Niên tĩnh dưỡng ở tổng bộ điều trị hơn nửa tháng, cơ thể gần như đã khỏi hẳn, chỉ là hôm nay ánh Mặt Trời rất gay gắt khiến mắt cậu hơi đau. Từ Dĩ Niên vào cửa, nghe thấy binh lính xương khô canh cửa nói nhỏ: "Lại có Mặt Trời, ghét thật."
"Đúng đấy! Gần đây cái chỗ này đang là mùa hè, xương cốt sắp nóng chảy cả ra rồi, muốn quay về ngôi mộ lạnh lẽo quá đi mất."
Bốn gã binh lính xương khô bị nóng đến mức còng lưng, nghe thấy tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất, bọn họ 'rắc rắc' đứng thẳng người: "Cô chủ lớn đến rồi! Đứng cho ngay ngắn vào!"
Vu tộc đang tới mặc một bộ quần áo màu đỏ, nước da tái nhợt, khuôn mặt xinh xắn nhưng suy sụp, vô cùng hợp với lâu đài đẹp đẽ âm u.
Thấy Úc Hòe, Doãn Thù nở nụ cười: "Ngài tới rồi, thông linh đã chuẩn bị xong."
"Hả, cô ta chẳng phải..." Hạ Tử Hoành suy nghĩ nửa ngày mới sực nhớ ra, y cố gắng nói thật khẽ, giọng điệu lộ vẻ hưng phấn: "Có phải cô ta thích Úc Hòe không? Em nhớ ra rồi! Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109262/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.