Lúc Bùi Tô quay về phòng giam, Từ Dĩ Niên đang nằm trên giường ngẩn người.
Người bạn tù tính tình nóng nảy này của y không biết bị trúng tà gì mà im lặng khác thường. Khuôn mặt đẹp như hoa đào ngày xuân, lông mi dài và dày rũ xuống, vẻ mặt mất hồn mất vía.
"Nghe nói cậu theo Ngân?"
Từ Dĩ Niên ngẩng đầu nhìn y.
"Đồn đãi khắp nơi rồi, buổi chiều lúc hóng gió hắn hôn cậu một cái." Bùi Tô nhìn thấy hai má phiếm hồng của Từ Dĩ niên, vừa kinh ngạc vừa không khỏi nở nụ cười xấu xa nhớ lại: "Ngân được đấy, không có mấy cái ham thích vớ vẩn gì, c=3 lại còn bự nữa. Nhưng đây là kế hoạch của cậu à? Dựa vào thịnh thế mỹ nhan để thu phục tù nhân, từ trong nội bộ hỗn loạn của Hắc Tháp..."
Thấy Bùi Tô càng nói càng quá, Từ Dĩ Niên làm động tác dừng lại với y, Bùi Tô nói nốt: "Hình như cũng khả thi đấy."
Từ Dĩ Niên: "... Anh đọc lắm tiểu thuyết quá."
Bùi Tô thấy được rồi nên không đùa nữa, nghiêm chỉnh trở lại: "Ngân rất mạnh, hẳn là có thể bảo vệ được cậu."
Từ Dĩ Niên hứng thú: "Hắn rất mạnh à?"
Úc Hòe có thể lặng lẽ xử lý được Ngân, giả làm đối phương mà không ai nghi ngờ, đến tột cùng bây giờ thực lực của Úc Hòe tới trình độ nào rồi?
"Tôi thấy mấy tù nhân khác đều rất khách sáo với hắn ta. Cái loại giống Giang Kiêu bình thường sẽ không xung đột với hắn đâu."
Nghe thấy Giang Kiêu bị lấy ra làm vật so sánh, Từ Dĩ Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109255/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.