"Ưm..." Đồng tử của Từ Dĩ Niên co lại. Bên gáy cậu đau nhói, mùi máu tươi lan ra. Bản năng khiến cậu không ngừng giãy dụa nhưng tất cả sự chống cự của cậu đều dễ dàng bị kiềm lại. Cổ tay cậu bị đè mạnh, mắt cũng không nhìn thấy được.
Bởi vì cậu càng phản kháng thì hắn cắn cổ cậu càng mạnh hơn.
Đau đớn ngắn ngủi mà kịch liệt khiến hai tròng mắt cậu thất thần. Từ Dĩ Niên phát ra những tiếng ưm ưm từ trong cổ họng, ngón tay cậu quắp lại, đầu óc trống rỗng, dần dần không giãy dụa nữa.
Cũng vào lúc này, yêu tộc đang cắn cậu lại thả lỏng răng nanh ra, biến động tác này thành một sự đụng chạm thân thiết từ tốn.
Không biết là liếm hay là hôn.
Cuối cùng Úc Hòe mút lấy cổ cậu, chậm rãi buông cánh tay đang che mắt cậu ra. Làn da của Từ Dĩ Niên rất trắng, cơ địa dễ lưu lại dấu vết. Bị cắn một phát không thương tiếc như vậy, dấu răng trên cổ cậu còn đang chảy máu, màu da chỗ ấy nhìn trông rất ghê người.
Viền mắt cậu hơi hơi phiếm hồng trông như một nhánh cây nở đầy hoa đào. Hai cổ tay còn đang bị giơ lên cao đặt trên đỉnh đầu, dáng vẻ tủi thân đến nói chẳng nên lời.
Úc Hòe buông cậu ra.
Đối với Từ Dĩ Niên mà nói, cái tay đè lấy cậu kia là giam cầm cũng là chống đỡ, sau khi Úc Hòe buông tay, cậu mất đi điểm tựa, ngay cả đứng cũng thấy khó khăn.
Mơ mơ màng màng, cậu cảm giác có người như đang quan sát phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109245/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.