Cái nóng trên mặt mãi không thuyên giảm, Từ Dĩ Niên sợ bị nhìn ra khác thường nên chỉ có thể máy móc nói sang chuyện khác: "Hai người cần gì?"
"Cậu muốn gì?" Nguyên Mộ hỏi Úc Hòe, sau khi nhận được một đáp án phủ định, phó hiệu trưởng liền tự gọi một loại rượu pha chế.
Từ Dĩ Niên như nhận được đại xá, bỏ lại một câu "Xin chờ một lát" rồi chạy biến về phía quầy bar. Thấy cậu vội vã như vậy, Nguyên Mộ trêu chọc nói: "Thường ngày hay sinh sự lắm, hôm nay lại không thích đùa như vậy."
"Ngài vẫn giống như trước, không có việc gì liền thích trêu người khác." Úc Hòe nhìn cả đám mặc đồ nữ hầu, trên mặt những cậu nam phục vụ đều có vẻ không thiết sống nữa, "Sẽ để lại bóng ma tâm lý cho học sinh."
Nguyên Mộ thấy hứng thú: "Cậu cũng có bóng ma à?"
"Không có." Úc Hòe nói xong, giống như rất am hiểu ý người, "Cứ nghĩ đến việc bị thầy hãm hại hết lần này tới lần khác, rất có thể là vì đến tuổi này rồi mà thầy vẫn còn độc thân..."
"..."
Hắn gật đầu với Nguyên Mộ: "Có một sở thích nho nhỏ như này cũng là bình thường thôi."
"Đừng nói bậy." Nguyên Mộ mỉm cười, "Dạo này tôi còn đang bận đi hẹn hò với người ta đấy."
"Trăm năm mới gặp, chúc mừng."
"..."
Đang lúc Nguyên Mộ không có gì để nói tiếp thì thấy ánh mắt của Úc Hòe dừng lại. Nguyên Mộ nhìn về hướng mà hắn đang chăm chú dõi theo, trông thấy Từ Dĩ Niên đang đứng bên cạnh quầy bar chờ bartender, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109224/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.