7.
Ngụy Kỳ trở về phòng, trong phòng có vài bộ y phục của ta, hai đĩa bánh ngọt ta ăn còn dư lại, và một cuốn sách ta đọc dở trên bàn.
Trước đây ta không biết nhiều chữ nghĩa, sau khi cưới Ngụy Kỳ ta không phải làm việc nữa nên bắt đầu học viết chữ, đọc sách.
Ta muốn đặt cho mình một cái tên thật hay. Ta không muốn bị gọi là A Man nữa. Miền Bắc có quá nhiều cô gái tên là A Man. Ta muốn có một cái tên cho riêng mình.
Có lần ta nhờ Ngụy Kỳ chọn cho ta một cái, chàng là con một gia đình quý tộc, đọc rất nhiều sách, ta nghĩ cái tên chàng chọn chắc hẳn rất hay.
Nhưng hôm đó chàng chỉ chuyên tâm tắm rửa cho chiến mã, không thèm để ý nói: “A Man không phải là một cái tên hay sao?”
Từ đó ta không còn đề cập đến việc này nữa.
Nếu biết trước mình sẽ chết sớm, ta sẽ không bao giờ lãng phí nhiều thời gian như vậy chỉ để chọn lựa một cái tên hay.
Cho đến khi chết, ta vẫn không có tên gọi của riêng mình.
Ngụy Kỳ cầm cuốn sách lên nhìn rồi lại đặt xuống, thay y phục rồi nằm lên giường.
Ta thế mà cũng ngủ quên trên chiếc ghế dài gần đó, không hiểu sao gần đây ta càng ngày càng mệt mỏi.
Ma mà cũng mệt nữa hả?
Ngụy Kỳ đang nằm trên giường, chưa ngủ được, lại ngửi mùi chăn bông chúng ta từng đắp, rồi đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài.
Chẳng lẽ chăn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhan-ra-nang/3485938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.