Kể từ lần gặp gỡ đó, hai người, không, một người một cá... ngày càng thân thiết hơn. Người cá kia tên Bạch Lê, rất thân thiện, mà Lâm Thiến cũng không có ý định muốn nghiên cứu anh, chỉ là lâu lâu có hơi tò mò với đám vảy và vây cá của anh.
Từ xa Lâm Thiến đã thấy anh nhảy lên khỏi mặt nước vẫy tay với cô.
Cô ngồi trên bờ biển, Bạch Lê cũng nhô đầu lên khỏi mặt nước.
"Thiến Thiến! Chuyện lần trước em vẫn chưa kể xong! Kế tiếp đi... Cuối cùng cô gái kia thế nào?" Bạch Lê phấn khích vẫy đuôi, rõ ràng là cá nhưng lại thích vẫy đuôi như chó vậy.
"Ồ, đấy không phải cái kết có hậu đâu... Cô ấy hóa thành bọt biển rồi chết."
"Haiz, thảm quá. Tuy là chết vì người mình yêu rất vĩ đại, nhưng cô ấy thật sự là quá ngốc."
"Đúng vậy, vì một người không xứng."
Bạch Lê kéo cô xuống nước, "Thiến Thiến, xuống chơi đi!"
Lâm Thiến thấy chiếc đuôi của anh sáng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời... Phần dưới màu tím, dần dần biến thành màu lam, tựa trời đêm đầy sao.
Cô ngẩn người một lúc, cuối cùng mở miệng, "Em có thể sờ đuôi anh không?"
"Hả?" Vậy mà cái tên này lại đỏ mặt, có hơi thẹn thùng nói, "Được."
DM, da mặt tên này mỏng thế sao? Không lẽ đây là chuyện khó chấp nhận lắm à?
Nhưng dục vọng trong người vẫn thôi thúc cô bước đến sờ nó một chút, trơn trơn, khá mềm mại.
"Ưm."
Có phải cô nghe nhầm không? Âm thanh kì diệu này...
"Thiến Thiến có thích anh không?" Gương mặt Bạch Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nguoi-ca-ma-mi/946703/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.