Sau khi đi ra khỏi con hẻm, Túc Tức và đầu bếp chia tay nhau. Cậu đi dọc con phố bên trái, quán tôm hùm vẫn đang mở cửa đón khách, một chiếc ô tô đậu im lìm bên lề đường đối diện cổng, thân xe đen kịt gần như ẩn hiện trong màn đêm. Con phố này gần phố đi bộ đông đúc, không những cấm đậu vô cớ mà cảnh sát giao thông còn truy xét gắt gao. Túc Tức liếc nhìn chiếc xe lâu hơn một chút. Cửa sổ bị bịt kín nên không thể nhìn thấy có ai trong xe. Hình dáng chiếc xe và màu sắc lại khiến cậu cảm thấy quen thuộc. Khi Túc Tức đi tới trước xe, cậu vô thức tăng nhanh bước chân, muốn nhìn biển số xe phía sau một cái. Không cần biết là quá khứ hay hiện tại, dù có ý thức hay vô thức, cậu vẫn luôn rất nhạy cảm với những con số liên quan đến Nhiếp Tĩnh Trạch. Ví dụ như số điện thoại của đối phương, hoặc biển số xe của đối phương.
Khi cậu lơ đãng, cửa sổ xe bên ghế phụ được hạ xuống. Giọng nói trầm thấp mơ hồ xen kẽ giữa môi và răng, nhẹ nhàng cuộn lên bởi làn gió đêm, truyền vào tai cậu, phảng phất một chút ẩn ý không rõ. Có người gọi tên cậu: "Túc Tức."
Túc Tức lập tức nhận ra giọng này, cậu do dự một giây nhưng vẫn đi về phía cửa sổ xe, hơi cúi đầu nhìn ngang hàng với người trong xe: "Nhiếp..." Ý định ban đầu là gọi Nhiếp tiên sinh một cách lịch sự, nhưng không hiểu sao khi bắt gặp đôi con ngươi đen láy của Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngung/477452/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.