Lông mi Túc Tức khẽ run lên, nói: "Chỉ là một người không quan trọng, có biết tên hay không cũng không quan trọng."
Cậu hiểu Nhiếp Tĩnh Trạch, hắn từ trong xương cốt là người rất hay để bụng.
Chẳng hạn sau khi với Nhiếp Tĩnh Trạch yêu nhau, cậu dần nhận ra mối quan hệ giữa đối phương và bố ruột của mình không tốt. Khi còn nhỏ, sự vô trách nhiệm của người bố với con cái luôn khiến Nhiếp Tĩnh Trạch canh cánh trong lòng đến nỗi mối quan hệ giữa hắn và bố mình không thể nào chuyển biến tốt ngay cả khi hắn đã trưởng thành.
Lại ví dụ như năm đó bị ép buộc yêu đương với Túc Tức, đều bị đối phương trộn lẫn với dục vọng, ra sức xỏ xuyên trong người cậu ở trên giường.
Chỉ là hai năm sau cậu mới có thể nhìn ra sự nhục nhã của Nhiếp Tĩnh Trạch mà hai năm trước cậu không nhìn thấy được.
Nhiếp Tĩnh Trạch hỏi như vậy chẳng qua chỉ là đáp trả lại cậu lúc trước thôi.
Nhưng hình như đối phương không hài lòng với câu trả lời của cậu, chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu mà không nói gì.
Túc Tức chủ động mở miệng phá vỡ tình cảnh bế tắc: "Nếu không có việc gì nữa vậy tôi đi trước."
Nhiếp Tĩnh Trạch cau mày, giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ ghẻ lạnh không chút che giấu: "Đương nhiên giữa tôi và cậu không có việc gì cả." Hắn cúi đầu nhìn di động: "Cậu giúp tôi gọi Chung Tình xuống, tôi muốn đưa cậu ấy ra ngoài ăn."
Túc Tức hơi giật mình: "Anh có thể gọi điện thoại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngung/477442/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.